mercoledì 11 maggio 2011

Falcone e Borsellino. L’aeroporto di Palermo

di Giangiuseppe Gattuso - Conosciamo tutti l’aeroporto di Punta Raisi, intitolato alla memoria dei due eroi della lotta alla mafia. È un impianto in perenne costruzione.
Progettato negli anni cinquanta e aperto ufficialmente nel 1960. In una posizione geografica infelice, collegato male con una autostrada inadeguata e una ferrovia a binario unico che non consente un servizio efficiente e veloce. Ma è negli spazi per il traffico automobilistico che da il meglio di se. La corsia delle partenze in certi momenti sembra il corso principale di un qualsiasi paesino della provincia in un giorno di festa. Spazi limitati, traffico incredibile, viaggiatori con bagagli che va verso i banchi per partire, ma anche tanti altri che appena arrivati escono proprio nella zona partenze. Automobili in doppia fila, taxi, autobus. E i vigili urbani di Cinisi (comune di competenza territoriale) che fanno il possibile per rendere la corsia vivibile. Ma perché tutto questo? Perché chi arriva da fuori, ormai da tempo, esce direttamente dalle partenze? Semplice. Perché la corsia degli arrivi è stata ridotta ad una sorta di passaggio forzato strettissimo dove è assolutamente impossibile fermarsi. Cioè non ci si può nemmeno accostare per quegli attimi necessari e sufficienti a prelevare un amico, un parente appena arrivato. E allora la gente con le automobili gira. Continua a girare ritornando sulla bretella autostradale, o si ferma nella corsia di emergenza e appena l’aereo arriva, di corsa all’area partenze, dove c’è almeno lo spazio di fermarsi un minuto! E i posteggi sono sempre pieni, lontani e si paga molto. Ma allora perché è stata realizzata così la corsia degli arrivi? Quale spirito ha determinato tutto ciò? Quale tecnico progettista ha ideato e realizzato questa incredibile situazione? Negli altri scali nazionali e internazionali non funziona così. Chissà cosa ne pensano i vertici dell’aeroporto.      


1 commento:

  1. chết , liều mạng lao ra nhưng cửa chuồng đã bị chủ nhân đóng lại . Đêm đó heo mẹ nhìn cả nhà chủ nhân vui vẻ ăn thịt heo chồng , trong lòng đau đớn khôn nguôi , đêm nằm ở chỗ heo chồng trước kia hay ngủ . Đột nhiên heo mẹ phát hiện trên tường có hành tự : Nếu không có cách nào dụng ngôn ngữ để biểu đạt , ta nguyện ý dùng tính mạng để chứng minh . Heo mẹ chứng kiến những dòng chữ này ruột gan như muốn đứt ra từng khúc , bây giờ mới hiểu được những điều heo chồng làm cho bản thân . Câu chuyện được lưu truyền trong dân gian , sau này các nữ tử vì muốn hoài niệm một tình cảm cảm động như thế này nên bắt đầu tập giảm cân ... “ .
    La Lan đứng ngây người lắng nghe , trên mắt nàđồng tâm
    game mu
    cho thuê nhà trọ
    cho thuê phòng trọ
    nhac san cuc manh
    số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
    văn phòng luật
    tổng đài tư vấn pháp luật
    dịch vụ thành lập công ty trọn gói
    http://we-cooking.com/
    chém gióng đã ngân ngấn nước : “ Heo chồng đáng thương a ! Giảm cân , giẩm cân ... “ . Xâu kẹo trên tay đã rơi xuống tựa lúc nào , nàng phát hiện bản thân không còn muốn ăn vặt nữa .
    “ Ý , Diệp Âm Trúc , ngươi .... “ . Nàng quay ra định nói với Diệp Âm Trúc điều gì thì bóng dàng hắn đã khuất ở cuối con đường . Nhìn bộ dáng của hắn , trong lòng nàng có chút bối rối không nói nn cười ngặt ngẽo : “ Ta đáng sợ đến như vậy sao , mới thế mà đã chạy mất rồi . Bất quả ta

    RispondiElimina